Vì được khen đặc điểm này tượng trưng cho vẻ nam tính, người đàn ông này đã vô tình mắc ung thư da từ khi còn trẻ.
Ung thư da là loại ung thư phổ biến nhất và thường phát triển ở vùng da tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Tỷ lệ mắc bệnh cao nhất là nhóm người lao động ngoài trời, vận động viên, người tắm nắng và có tương quan nghịch với lượng sắc tố melanin da. Đặc biệt người da trắng thường dễ mắc phải ung thư da hơn.
Trường hợp của người đàn ông dưới đây là một ví dụ. Ông vừa là người da trắng nhưng lại thích tắm nắng, không sử dụng kem chống nắng để bảo vệ da, dẫn đến mắc ung thư da khá sớm. Nhưng may mắn thay, ông vẫn kiên cường chống chọi và vượt qua bạo bệnh.
Mắc ung thư vì 1 thói quen nhiều người mắc vào mùa hè
Ông ấy là Craig Brewer, sinh năm 1965 tại một thị trấn ven biển Sawtell (Úc). Do sống gần biển nên tuổi thơ của Craig là những tháng ngày tắm nắng, tắm biển không biết mệt. Ông còn thích chơi lướt sóng nên từ nhỏ đã có làn da rám nắng, thân hình săn chắc được nhiều người khen không ngớt lời.
Khi Craig học cấp 3 vào những năm 1980, ở trường thường xuyên tuyên truyền về nguy cơ mắc ung thư da nhưng ông chẳng mấy để tâm. Bởi ở thị trấn ven biển ấy, chẳng có đứa trẻ nào là không phơi nắng phơi gió hàng ngày cả. Ông cũng xuề xòa mà bảo rằng “chắc ung thư da nó chừa mình ra”.
Hơn thế nữa, lúc Craig ngày càng trưởng thành, ông được nhiều người nhận xét là có làn da rám nắng đầy nam tính, tốt nhất nên giữ nguyên. Ai cũng khen như vậy nên ông không bao giờ che nắng khi ra ngoài, không dùng kem chống nắng hay đội mũ… mặc cho ngoài trời nắng gắt đến mức chóng mặt.
Craig Brewer là nhân vật chính trong câu chuyện này.
Ông giữ thói quen như vậy cho đến năm 30 tuổi. Bỗng nhiên cơ thể Craig xuất hiện những cục u trên da, chạm vào thấy hơi đau. Khi đi khám bác sĩ bảo không có gì nguy hiểm, nhưng tốt nhất vẫn nên đến bác sĩ da liễu để phẫu thuật cắt bỏ những cục u đi. Vào thời điểm đó, Craig chẳng hề biết mình sắp gặp phải bạo bệnh.
Sau khi cắt bỏ những khối u trên da, khoảng 1 tháng sau đó, bác sĩ da liễu gọi Craig bảo anh phải tới bệnh viện kiểm tra lại gấp. Không ngờ cuộc trò chuyện ấy đã khiến Craig phải nhớ mãi. Bác sĩ đã chẩn đoán ông bị mắc ung thư da giai đoạn 2. Cần phải nhập viện ngay lập tức kẻo nguy hiểm đến tính mạng.
Cơn ác mộng không hồi kết
Tôi được chuyển đến bệnh viện Afred ở Melbourne (Úc) để tiến hành phẫu thuật tiếp. Bác sĩ bảo cần phải cắt 1cm phần môi dưới cùng các hạch bạch huyết ở cổ, phòng trường hợp ung thư lan rộng. Tuy nhiên khi phẫu thuật xong thì vẫn không có gì thay đổi. Ung thư da vẫn tiếp tục di căn trong âm thầm.
Thấy diễn biến dần xấu đi, bác sĩ tiến hành xạ trị cho Craig một bên mặt. Mỗi ngày 1 lần khoảng 10 phút, liên tục 20 ngày. Sau khi xạ trị xong, Craig quay lại siêu âm để kiểm tra tình hình. Cuối cùng ông ấy nhận được tin dữ, chẳng khác gì bị đẩy vào chỗ chết.
“Tôi vẫn nhớ khoảnh khắc bác sĩ hạ giọng nói chính xác từng từ, đó là: Anh đang mắc ung thư da giai đoạn 4. Bác sĩ cũng giải thích một vài khái niệm trong ngành y. Nhìn chung thì chỉ còn một phương pháp cuối là liệu pháp miễn dịch. Vào thời điểm ấy, chỉ có khoảng 55% số người thích hợp với liệu pháp này và 40% sống sót sau 5 năm” – Craig chia sẻ.
Ung thư da rất nguy hiểm, có thể ập đến bất cứ lúc nào.
Lúc ấy Craig thực sự tuyệt vọng, bởi 55% số người thích hợp để điều trị liệu pháp này đã thấp. Chỉ 40% trong số đó sống sót… thì quả là một tỷ lệ quá thấp. Lúc ấy ông đã có 2 đứa con nhỏ và không biết phải nói với chúng thế nào. Chẳng lẽ nói bố sắp qua đời sao, chúng còn quá nhỏ để hiểu chuyện…
Chỉ cần quyết tâm, không gì là không thể
Giai đoạn ấy thực sự rất khó khăn với Craig. Nhưng nhờ gia đình và bạn bè động viên, đặc biệt là sự trợ giúp của người vợ nên Craig đã nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ông bắt đầu sử dụng thuốc theo lời của bác sĩ. Những loại thuốc này có tác dụng phụ cực nặng và để lại nhiều hậu quả.
Vài ngày sau, bác sĩ bảo ung thư đang lây lan đến xương chậu nên sẽ tiến hành phẫu thuật trên xương sống, phải đục 1 lỗ để điều trị. Tuy rất đau đớn nhưng khi nghe bác sĩ bảo kết quả đang dần khả quan. Craig đã vơi bớt phần nào những cảm xúc hỗn độn trong lòng.
Trong khoảng thời gian này, Craig đã liên hệ với một số bệnh nhân đã sống sót. Ông muốn hỏi xin tư vấn cách để vượt qua giai đoạn khó khăn này. May thay là họ rất đồng cảm và sẵn sàng hỗ trợ ông hết mình. Họ giống như một “đức tin” để Craig vững tâm hơn vào công cuộc điều trị.
Hình ảnh Craig sau khi hóa trị và phải cắt bỏ một phần môi.
Bẵng qua nhiều năm, đến ngày 8/2/2019, khi đang đi tàu điện ngầm thì bác sĩ gọi điện cho Craig. Họ bảo rằng cơ thể ông ấy đã phản ứng tích cực với thuốc, khả năng sống sót rất cao. Lúc ấy, Craig đã hét lên thật to trên tàu điện và cảm thấy cả người như tràn đầy sức sống. Cảm giác không khác gì hồi sinh từ cõi tử.